Group News: Tin sản xuất

Đã 6 tiếng tôi nằm bẹp trên giường. Đóng cửa lại. Không ăn không uống, không muốn trò chuyện với ai mà chỉ im lặng nghe lại những bản nhạc của Anh...

Nhạc sỹ Phú Quang: 'Tôi viết ca khúc từ những đắm chìm'

Nhạc sỹ Phú Quang 'Hà Nội phố' qua đời sau nhiều năm bạo bệnh

Hè 1998, vừa từ Liên Xô đi học về nước, còn đang là thực tập thử việc cho VTV3 và VFC tôi vào Sài Gòn để tìm đề tài làm phim. Sau khi lên kịch bản cho phim " Thiên - Địa- Nhân " về họa sĩ Hoai Huong Nguyen tôi được anh Hoài Hương giới thiệu qua quán cafe của nhạc sĩ Phú Quang, vì anh Hoài Hương là thiết kế cho quán của anh Quang.

Nho nhac sy Phu Quang
 

Ra đón tôi với nụ cười hồn hậu, các câu chuyện vui , dí dỏm nhưng phảng phất gì đó chua chát. Phú Quang đã gợi ý cho tôi đề tài làm về các quán cafe của các văn nghệ sĩ ở Sài Gòn. Và vì thế phim " Nghê sĩ quán " với các quán của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, đạo diễn Lê Cung Bắc, nhạc sĩ Phú Quang... ra đời, đánh dấu một thời kỳ các văn nghệ sĩ làm nghề không đủ ăn mà phải kiêm làm chủ quán hay gọi cho sang là " doanh nhân ". Tình bạn hay tình đồng nghiệp của văn nghệ sĩ Hà Nội lập nghiệp trên đất Sài Gòn của chúng tôi bắt đầu đơn giản như thế.

 

Mùa mưa 2003. Khi lđang là đạo diễn phim tài liệu cho TFS, HTV thì tôi được Hãng phim Giải phóng mời làm phim nhựa và có kinh phí để thuê nhạc sĩ viết nhạc cho bộ phim " Bà tôi " của mình. Tôi nhớ ngay đến Phú Quang. Lội mưa đến nhà anh trong một buổi tối tháng 10 mưa tầm tã. Anh đang ngồi trong nhà một mình. Đơn độc. Cuộc nói chuyện như trầm lắng, khác hẳn những lần trước tôi gặp anh ở quán.. Anh vẫn cười, vẫn hài hước dì dỏm nhưng tôi vẫn cảm nhận được đằng sau nụ cười hình như có một điều gì đó bất hạnh anh đang phải trải qua. Sau khi trao đổi về bộ phim, khi tôi chuẩn bị ra về thì anh đứng lên và nói :

- Hải Anh nghe một bài anh mới sáng tác nhé !

Rồi anh ra ngồi trước cây đàn piano và hát cho tôi nghe bài " Ngọn nến ".

Bài hát đã kết thúc từ lâu nhưng cả tôi và anh đều không nói được câu nào. Mãi sau tôi mới ngập ngừng hỏi :

- Có chuyện gì xảy đến với anh phải không ?

Anh cười buồn :

- Anh vừa trải qua một cơn bạo bệnh và anh thấy mình như một ngọn nến sắp tắt trong đêm.

" Khi từng giọt nến lặng lẽ rót vào trong đêm. Em có thấy thời gian qua đi vội vã... "

Nho nhac sy Phu Quang
 

TG Hải Anh và NS Phú Quang:'Phú Quang chính là nhạc sĩ đã thổi hổn cho bộ phim " Bà tôi " của tôi được đề cử bộ phim xuất sắc nhất trong Liên hoan phim quốc tế Amiens, Pháp 2004'.

Tự nhiên sáng nay bật FB lên đồng thời cùng dòng tin con trai nhắn " Mẹ có biết chú Phú Quang mất rồi không ?" thì tự nhiên lời bài hát đó lại vang lên trong đầu tôi và hình ảnh người đàn ông ngồi thu mình trong bóng tối cất tiếng hát ngập ngừng từng câu chữ như từng giọt nến đang rớt vào đêm, như hơi thở đứt quãng lại hiện về rõ hơn bao giờ hết. Rõ hơn tất cả những hình ảnh hai anh em tranh luận đến gay gắt về từng đoạn phim " Bà tôi " ko lời thoại mà chỉ có âm thanh Hà Nội và tiếng nhạc hay từng câu lời bình phim mà anh ngồi góp ý sửa cho tôi đến tận khuya. Nhớ hơn cả lần đầu anh xem bản nháp dựng phim của tôi, anh đã khóc và nói trong nước mắt '' Phim em làm về bà em mà anh cứ có cảm giác như em đang làm về mẹ anh. Anh nhớ mẹ anh quá!'' Suốt 3 tháng sau đó chúng tôi đã làm việc cùng nhau, đồng cảm nghệ thuật cùng nhau...

Nho nhac sy Phu Quang
 

Một kỉ niệm với nhạc sỹ Phú Quang

Tháng 11/2016. Lẩn cuối gặp Anh. Một buổi sáng mùa đông từ Hà Lan tôi về Sài Gòn rồi ra Hà Nội thăm gia đình kết hợp ký hợp đồng đề cương viết kịch bản phim truyền hỉnh nhiều tập do VFC đặt hàng về lưu học sinh Việt ở Nga " Đôi bờ " ( sau biên tập thành " Tỉnh khúc bạch dương'' ). Vừa bước chân vào quán cafe đầu phố Lý Thường Kiệt tôi bất ngờ nhìn thấy anh đã ngồi đó từ bao giờ cùng mấy người bạn. Anh cũng ngay lập tức gọi tôi đến bàn anh ngồi trước khi cho tôi quay trở lại bàn các bạn tôi đang ngồi đợi tôi ở gần đó. Gặp lại tôi, anh mừng rỡ ra mặt, hỏi chuyện liên hồi . Khuôn mặt anh rạng rỡ khi biết tôi đã tìm được hạnh phúc cho mình và anh khoe sức khỏe anh đã hồi phục hẳn và anh đã có người thương yêu chăm sóc. Rồi anh nhất định gọi điện về nhà nói xe ôm chở ra cho tôi một bộ sách kèm 6 đĩa DVD anh mới hoàn thành đóng trong một hộp gỗ sang trọng nặng trịch " Chuyện bình thường và những mảnh hồi ức chợt hiện " để ký tặng, cho dù tôi nói để tôi ra cửa hàng mua. Nhìn anh nhanh nhẹn hoạt bát bên bạn bè Hà Nội, thấy anh đã thực sự hồi sinh khi sau những biến cố sinh tử, tôi đã nghĩ, vậy là anh đã khỏe lại thật rồi nên cũng yên tâm để rồi những lần về thăm nhà sau đó đã không đến thăm anh nữa, để rồi đã quá muộn để mà " giá như ", để mà ân hận...

Thôi, hãy giữ lại hình ảnh anh tươi rói bên tôi thế này để biết rằng anh chỉ đi đâu đó xa thôi nhỉ.

Phú Quang, mong Anh yên nghỉ và tiếp tục cuộc rong chơi cùng âm nhạc chứ đừng " tự hành xác mình đến cùng trong cuộc kiếm tìm chẳng chút bình yên" anh nhé !

Hải Anh


Comments powered by CComment

Tin liên quan

Bài viết Khác

Trang Thông Tấn Xã Việt Nam là cơ quan XÃ HỘI DÂN LUẬN chính thức của CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT nhằm cung cấp thông tin nhanh chính xác.

Quý vị cần liên hệ về quảng cáo và góp ý với chúng tôi, xin gửi email tới This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.