Ngày 6 Tháng Tư 2022, trên trang cá nhân, nhà thơ Dạ Thảo Phương đã đăng bài viết, cáo buộc Lương Ngọc An, người được bổ nhiệm làm Phó Tổng biên tập báo Văn Nghệ vào Tháng Chín 2021, việc Lương Ngọc An từng cưỡng hiếp thô bạo cô. Vụ việc xảy ra đã lâu, được nhiều nhân chứng ghi nhận, nhưng Lương Ngọc An vẫn có thể từ là một tay tài xế nay leo lên đến chức vụ Phó Tổng biên tập một tờ báo được mặc định là “cơ quan văn hóa".
Trong lá đơn, người phụ nữ là cựu phóng viên báo Văn Nghệ giải thích bà quyết định lên tiếng sau 23 năm là vì “con quỷ là tệ nạn xâm hại tình dục đã cán vụn vỡ cuộc đời của cô gái trẻ là tôi đến giờ vẫn không ngừng săn đuổi các nạn nhân tiếp theo”.
Đêm 6/4, làng báo và giới văn nghệ ở Việt Nam xôn xao trước một bài đăng dài trên trang Facebook Dạ Thảo Phương. Người phụ nữ có bút danh này cho biết, từ năm 1996 đến năm 2003, bà là phóng viên, biên tập viên công tác tại ban Văn nghệ Trẻ, thuộc Báo Văn nghệ, trực thuộc Hội Nhà văn Việt Nam.
Bà Phương lên tiếng tố cáo hành vi cưỡng dâm và vu khống trước đây của ông Lương Ngọc An, Phó tổng biên tập báo Văn Nghệ, và là ủy viên Ban Chấp hành Hội Nhà văn Việt Nam.
“Nếu cho là tôi nói sai sự thật, Lương Ngọc An hãy kiện tôi ra tòa,” bà nói trước khi thuật lại trong đơn tố cáo:
“Trưa ngày 14/4/2000, khi tôi ở một mình trong phòng biên tập Văn nghệ Trẻ, Lương Ngọc An đã xông vào cưỡng hiếp tôi. Trong lúc chống cự hoảng loạn, tôi kêu cứu, nhiều đồng nghiệp đã chạy tới và bắt quả tang Lương Ngọc An đang nằm đè lên tôi, bóp cổ tôi, trong khi tôi đang giãy giụa chống cự, váy áo bị xô vò, ngón tay bị bật máu. Nhờ sự can thiệp của các đồng nghiệp, hành vi cưỡng hiếp hắn chưa kịp thành công.
Sự việc này đã được các nhân chứng thuật lại trong bản tường trình gửi báo Văn nghệ vào ngày 20/4/2000.
Nhưng đây chỉ là một lần tôi may mắn thoát khỏi hành vi bỉ ổi của Lương Ngọc An.
Trước đó, từ tháng 7/1999 đến tháng 4/2000, Lương Ngọc An đã nhiều lần thao túng, khống chế, bạo hành, cưỡng bức tôi như một nô lệ tình dục.”
Lá đơn viết tiếp:
“…Sau sự kiện ngày 14/4/2000 đã nhắc ở trên, vì có nhiều người làm chứng nên tôi mới dám viết đơn tố cáo Lương Ngọc An. Tuy nhiên, anh ta không những không sợ hãi, ăn năn mà còn quay ngược lại trắng trợn vu khống tôi. Lương Ngọc An đã bịa ra một câu chuyện, trong đó nói anh ta và tôi có quan hệ tình cảm, anh ta muốn bỏ tôi nên tôi gây căng thẳng. Vụ việc ngày hôm đó đã bị anh ta thay đổi bản chất từ sự thật là cưỡng dâm thành “xô xát”!
Sự bịa đặt này là hoàn toàn trắng trợn và vô lý. Tôi chưa bao giờ có mối quan hệ tình ái hay tình dục đồng thuận với anh ta. Mọi hành vi tình dục anh ta có với tôi đều do anh ta đánh đập, đe doạ, cưỡng bức tôi.”
“Nhiều nạn nhân phải chịu đựng âm thầm trong bóng tối”
“Gần đây, tôi có theo dõi một số vụ nạn nhân bị xâm hại tình dục đứng ra tố cáo. Đọc những bình luận tiêu cực như làn mưa dao trút xuống họ và người thân, tôi bàng hoàng. Con quỷ là tệ nạn xâm hại tình dục đã cán vụn vỡ cuộc đời của cô gái trẻ là tôi 23 năm trước đến giờ vẫn không ngừng săn đuổi các nạn nhân tiếp theo của nó. Xu hướng tấn công, đổ lỗi cho nạn nhân của một bộ phận thiếu hiểu biết trong xã hội vẫn vô tình dung dưỡng cho con quỷ này, làm nó ngày càng trở nên hung hiểm.
Thực trạng này cần phải thay đổi,” người phụ nữ giải thích vì sao bà quyết định lên tiếng.
Nhà thơ Dạ Thảo Phương (ảnh Facebook nhân vật)
Cuối lá đơn, bà Phương cho hay:
“Hiện tôi là một phụ nữ 48 tuổi, có gia đình. Chồng tôi 52 tuổi, là nhà báo lâu năm, làm việc tại một trong những hãng thông tấn uy tín nhất thế giới. Con trai tôi 14 tuổi và con gái tôi 6 tuổi. Bố mẹ tôi nay đều đã già yếu, chỉ mong được sống nốt những ngày tháng yên bình, nhìn con cháu an vui.
Đứng ra tố cáo sự thật này, tôi biết mình đang đặt cuộc sống ổn định của bản thân và gia đình trước những nguy cơ tổn thương, thậm chí nguy hiểm. Nhưng tôi không có lựa chọn khác.
Tôi hy vọng sự thật này sẽ được lắng nghe và đáp lại bằng những hành động thiết thực của các quý vị để cộng đồng chúng ta ngày càng trong sạch, văn minh hơn.
Điều này rất có ý nghĩa với tôi cũng như nhiều nạn nhân bị xâm hại tình dục khác còn phải chịu đựng âm thầm trong bóng tối.
Tôi hy vọng ai đó cũng là nạn nhân của bạo lực tình dục sẽ thấy họ không còn hoàn toàn đơn độc và sợ hãi khi muốn lên tiếng, không còn phải mất đến hơn hai mươi năm quý giá của cuộc đời để âm thầm cố gắng vá víu tổn thương như tôi.”
Bên dưới bài đăng của bà Phương, hàng trăm Facebooker để lại bình luận bày tỏ sự ủng hộ đối với bà trên đường đi tìm công lý.
Facebooker Tuan Pham Manh bình luận:
“Sự dũng cảm của bạn giúp những cô gái trẻ khác tránh được tội ác đồi bại của những thằng khốn nạn! Mong bạn và gia đình bình yên, tội ác phải bị trừng phạt”.
Bà Nguyễn Hoàng Ánh, một giảng viên ở Hà Nội, chia sẻ:
“Khủng khiếp quá. Không tưởng tượng được nỗi đau mà em phải trải qua. Thủ phạm đã kinh tởm nhưng những kẻ tiếp tay cho chúng còn đáng tởm hơn. Sao chúng có thể không chỉ buông tay đứng nhìn mà mà còn tiếp tay che đậy cho thủ phạm?
Dù biết là rất khó nhưng ủng hộ em 100% trên đường đi tìm công lý.”
Comments powered by CComment