Hai từ dường như định nghĩa lịch sử của người đồng tính trong quân đội Mỹ: phục vụ và bí mật.

Phim hài-chính kịch Boots trên Netflix xoay quanh một thiếu niên đồng tính chưa công khai gia nhập Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ.
Với sự dí dỏm và cách thể hiện sinh động, bộ phim khắc họa những gì mà các tân binh đồng tính trong quân đội phải chịu đựng.
Friedrich Wilhelm von Steuben, cố vấn đáng tin cậy của George Washington và là người thường được xem là cha đẻ của quân đội chuyên nghiệp Mỹ vào cuối thế kỷ 18, được nhiều nhà sử học cho rằng là người đồng tính.
Nhưng cũng như vô số quân nhân đi theo bước chân của ông, ông chưa bao giờ công khai giới tính thật của mình.
Bởi vì, trong suốt nhiều thập kỷ, những người đồng tính đã bị trừng phạt và sa thải khỏi lực lượng vũ trang Hoa Kỳ.
Ngay cả đến năm 1994, khi người đồng tính nam, nữ và song tính (LGB) được phép phục vụ hợp pháp trong quân đội, điều đó vẫn đi kèm với một quy định rõ ràng – "đừng hỏi, đừng nói" – tức là cấm họ nói về xu hướng tính dục của mình.
Khi chính sách "đừng hỏi, đừng nói" bị bãi bỏ vào năm 2011, những người LGB công khai xu hướng của mình cuối cùng cũng được chào đón trong quân đội Hoa Kỳ, và những tiến bộ tiếp theo đã được thực hiện kể từ đó.
Vào tháng 6/2024, Tổng thống Joe Biden đã ban hành lệnh ân xá toàn diện cho hàng ngàn cựu binh từng bị kết án theo Điều 125 của Bộ luật Tư pháp Quân sự (UCMJ).
Điều luật gây tranh cãi này, được ban hành năm 1951 và bãi bỏ năm 2013, cấm quân nhân tham gia "hành vi giao cấu trái tự nhiên" với người cùng giới.
Trong một tuyên bố, ông Biden thừa nhận rằng "nhiều cựu quân nhân… đã bị kết án chỉ vì là chính họ."

Giờ đây, loạt phim hài–chính kịch mới của Netflix mang tên Boots, dựa trên hồi ký năm 2016 The Pink Marine của Greg Cope White, đang tôn vinh lòng dũng cảm của những người đồng tính trong quân ngũ.
Cope White gọi quân ngũ là "sự bình đẳng vĩ đại", bởi như ông nói với BBC:
"Họ cạo đầu bạn, mặc cho bạn quân phục, đưa cho bạn khẩu súng và bảo rằng tất cả các bạn đều như nhau."
Tuy nhiên, ngay cả trong những thập kỷ gần đây, các quân nhân thuộc cộng đồng LGBTQ+ vẫn phải đấu tranh để được đối xử bình đẳng với những đồng đội dị tính.
Mặc dù quy định rất khắt khe, Điều 125 của UCMJ về bản chất chưa bao giờ thực sự ngăn cản người đồng tính phục vụ đất nước – chỉ là họ phải cẩn trọng để không bị phát hiện.
Nhà sử học văn hóa, Tiến sĩ Nathaniel Frank, nói với BBC:
"Các binh sĩ đồng tính nam, nữ và song tính sống trong một bầu không khí sợ hãi, nghi ngờ và bất an. Thường thì những mối quan hệ đồng giới đổ vỡ hoặc xung đột với cấp trên hay cấp dưới có thể dẫn đến bị tống tiền và đó là một điểm yếu thường trực đối với họ."
Frank, tác giả cuốn sách năm 2009 Unfriendly Fire: How the Gay Ban Undermines the Military and Weakens America (Hỏa lực không thân thiện: Lệnh cấm người đồng tính làm suy yếu quân đội và nước Mỹ như thế nào), đồng thời là giám đốc dự án nghiên cứu What We Know của Đại học Cornell, cho biết rằng "tiền lương, chế độ hưu trí và toàn bộ sự nghiệp" của một quân nhân đều có thể bị đe dọa nếu họ bị lộ.
Ông nói thêm:
"Đôi khi, một số người đồng tính còn bị tống vào nhà tù quân sự chỉ vì có quan hệ tình dục với người cùng giới."

Nhà quân sự lừng danh Friedrich Wilhelm von Steuben, cố vấn đáng tin cậy của George Washington, được nhiều người cho là đồng tính
Frank cho biết rằng khi chỉ thị "đừng hỏi, đừng nói" được Tổng thống Bill Clinton ban hành, nó được kỳ vọng sẽ là một bước tiến – nhằm chấm dứt những "cuộc săn phù thủy" (truy lùng người đồng tính trong quân đội) và bảo vệ những quân nhân phải giấu kín xu hướng tính dục của mình khỏi việc bị quấy rối hoặc phân biệt đối xử.
Tuy nhiên, trên thực tế, chính sách này lại khiến mọi việc tồi tệ hơn.
Frank giải thích:
"Khi vấn đề này được đưa ra công khai trong cuộc chiến văn hóa trên toàn nước Mỹ, người đồng tính bị soi xét kỹ lưỡng hơn bao giờ hết và các dữ liệu cho thấy số lượng quân nhân bị sa thải vì lý do giới tính lại tăng lên, chứ không giảm đi."
Ông nói thêm:
"Theo quy định, các sĩ quan không được phép hỏi liệu một ai đó có phải là người đồng tính hay không, nhưng rất nhiều người đã vi phạm điều này và các cuộc săn lùng vẫn tiếp diễn."
Một hình ảnh độc đáo về đời sống quân ngũ
Giờ đây, Boots tôn vinh lòng dũng cảm và sự kiên cường của các quân nhân, những người đã đề nén một phần bản sắc không thể thiếu của mình để phục vụ đất nước.
Được sáng tạo bởi Andy Parker – người trước đây từng tham gia phiên bản Netflix của tác phẩm kinh điển về LGBT Tales of the City của Armistead Maupin – Boots giữ nguyên tinh thần cuốn sách của Cope White, vốn thẳng thắn, hài hước và hướng đến sự tích cực nhiều hơn là thương hại.
Miles Heizer thủ vai Cameron, một thiếu niên đồng tính còn giấu kín gia nhập trại huấn luyện Thủy quân Lục chiến, trong nỗ lực tuyệt vọng để tìm nơi mình thuộc về, giống như Cope White từng làm.
Tác giả nhớ lại:
"Tôi biết mình là một người đàn ông, nhưng xã hội cứ nói rằng tôi ít giá trị hơn chỉ vì xu hướng tính dục của mình. Tôi bước vào môi trường đó để tìm chỗ đứng trong thế giới nam tính, dù nơi đó có thể là nơi khó khăn nhất để làm điều đó."
Tuy nhiên, loạt phim tám tập cũng thực hiện những thay đổi đáng kể về phạm vi và bối cảnh so với sách. Trong khi Cope White bắt đầu trại huấn luyện vào năm 1979, Boots dời bối cảnh sang năm 1990, chỉ bốn năm trước khi chính sách "đừng hỏi, đừng nói" được ban hành.
Nếu loạt phim được kéo dài sang các mùa tiếp theo, Parker hy vọng chính sách này sẽ cung cấp nhiều tình tiết kịch tính để kết hợp với các mạch truyện khác.
Parker nói:
"Nhân vật chính đồng tính của chúng tôi chắc chắn có một bí mật với mức độ rủi ro cao trong môi trường đó, nhưng tất cả những người anh ấy gặp ở đó cũng đều có điều gì đó họ đang giấu hoặc trốn chạy khỏi nó. Tôi cảm thấy sự tương đồng này là một điểm thú vị để khai thác."
Ngay cả với những yếu tố đồng tính gây phấn khích, cảm giác phi lý trong phim phản ánh một thực tế đau buồn và tàn phá trong đời sống thật của nhiều quân nhân.
Parker nói:
"Một số cựu thủy quân lục chiến tham gia loạt phim này [với vai trò cố vấn lịch sử] không phải là người đồng tính, nhưng họ thấy các chính sách này phi lý [giống như những đồng đội đồng tính của họ]."
Ông chỉ ra rằng các chính sách dường như "hoàn toàn đi ngược lại sự gắn kết xã hội", điều vốn là trụ cột của đời sống quân đội.
Cope White cho biết lý do chính khiến ông rời Thủy quân Lục chiến sau sáu năm phục vụ là gánh nặng liên tục của việc phải dối trá – điều mà Cameron cũng phải đối mặt xuyên suốt loạt phim.
Ông nói:
"Thủy quân Lục chiến là nơi để tìm thấy bản thân đích thực của mình. Nhưng tôi không được phép là chính mình và tôi không thể tiếp tục giả vờ với những người mà tôi vô cùng ngưỡng mộ và kính trọng."
Ngày nay, những người đồng tính nam, nữ và song tính (LGB) có thể phục vụ mà không phải che giấu bản thân – thực tế, một cuộc khảo sát năm 2015 với hơn 16.000 quân nhân cho thấy 5,8% người tham gia xác định mình là đồng tính hoặc song tính.
Tuy nhiên, các quân nhân chuyển giới lại rơi vào một tình thế quen thuộc sau lệnh cấm được Tổng thống Donald Trump công bố vào tháng Một, ngăn họ đảm nhận bất kỳ vị trí nào trong quân đội Mỹ.
Lệnh hành pháp của ông Trump nêu rằng việc xác định là người chuyển giới "mâu thuẫn với cam kết sống một cuộc đời danh dự, trung thực và kỷ luật" của một binh sĩ và làm giảm khả năng sẵn sàng chiến đấu.
Vào tháng Năm, Tòa án Tối cao tạm thời cho phép ông Trump thực thi lệnh cấm trong khi các thách thức pháp lý vẫn đang tiếp tục.
Bộ phim Boots trở nên đặc biệt phù hợp với thời điểm hiện tại, mặc dù là một tác phẩm lấy bối cảnh lịch sử, theo lời Parker:
"Khi tôi bán ý tưởng này vào năm 2020, tôi nghĩ chúng tôi sẽ kể một mảnh lịch sử có ý nghĩa. Tôi không thể ngờ được bộ phim sẽ mang ý nghĩa như bây giờ, khi chúng ta đang bàn về quyền phục vụ trong quân đội của người chuyển giới và chứng kiến sự tàn nhẫn tương tự xảy ra."
Frank nhận định rằng:
"Quốc phòng luôn là một sân chơi cho những cuộc tranh luận về ý nghĩa của việc là một người Mỹ, vì vị trí độc đáo của nó trong tâm thức tập thể. Đối với các nhà hoạt động chống đồng tính, việc để người đồng tính phục vụ đất nước trong quân phục đe dọa tiết lộ điều họ không muốn thừa nhận – rằng người đồng tính không phải là những kẻ hưởng thụ vị kỷ, sống bên lề xã hội Mỹ."
Theo Cope White, bất kỳ hình thức loại trừ nào đều trái với chính ý nghĩa của việc phục vụ quân đội:
"Chúng ta đòi hỏi các bạn trẻ từ mọi tầng lớp cùng nhau và sẵn sàng hy sinh mạng sống để bảo vệ Hiến pháp. Bất kỳ ai có khả năng và đủ điều kiện phục vụ không chỉ nên được phép phục vụ, mà họ nên được chào đón và tôn vinh."
Theo BBC
Comments powered by CComment