Group News: Tin copy

Suốt 10 năm kể từ khi người chồng qua đời, cụ bà không người thân, không con cái, xách hành lý lang thang khắp nơi rồi quyết định nương nhờ cạnh ngôi mộ.

Cụ bà neo đơn ngủ trong nghĩa địa, tối đến vái lạy xin phép người đã khuất

Đó là hoàn cảnh của bà Ngô Thị Thuận (77 tuổi, quê gốc người Bình Trị Thiên). Dù tuổi đã cao nhưng bà Thuận không con cái, không nhà cửa ngày ngày sống lang thang vất vưởng ai cho gì ăn nấy, tối đến về khu ngôi mộ che bạt ngủ.

Cụ bà có gia cảnh vô cùng éo le. Như bao người, đến tuổi dựng vợ gả chồng bà cũng tìm được bến đỗ với một người chồng hiền lành, chịu khó. Quê nhà khó khăn, vợ chồng bà Thuận dắt díu nhau lên Sài Gòn kiếm kế sinh nhai. Thiếu thốn vật chật đã đành, vợ chồng bà Thuận cũng không có với nhau nổi mụn con.

Lên đất Sài Gòn phồn hoa đô hội, chồng bà xin làm thuê tỉa cây kiểng cho một người chủ ở quận 2 (nay là thành phố Thủ Đức). Bà cũng theo ông quét dọn nhổ cỏ, tưới nước. Hai vợ chồng cứ thế lam lũ, tằn tiện sống qua ngày. Nhưng số phận thật không may, chồng bà bỗng đổ bệnh qua đời vào năm 2012. Sau khi lo mai táng, gửi tro cốt của chồng nương nhờ nơi cửa Phật, bà quay lại làm việc thì người chủ không nhận nữa.

Cụ bà che bạt ngủ cạnh ngôi mộ, tối đến vái lạy xin phép người đã khuất - Ảnh 1.

Cụ Thuận sống ở cạnh ngôi mộ

Không công ăn việc làm, không nhà cửa, người thân ở quê nhà cũng chẳng còn một ai, bà Thuận xách hành lý lang thang khắp nơi, nay đây mai đó. Gặp chỗ nào bà ngã lưng qua đêm ở đó. Cứ thế suốt 10 năm kể từ ngày chồng mất, bà Thuận sống lui thủi, neo đơn một mình ở đất Sài thành.

Thương cảnh cụ bà lớn tuổi không chốn dung thân, bữa đói bữa no, đôi vợ chồng buôn bán ve chai đưa bà về sống cạnh khu nghĩa địa, cạnh ngôi mộ có mái hiên che, ngày ngày giúp bà bữa cơm, nước uống. Như gặp được cứu tinh, bà che bạt sống qua ngày cạnh mộ người đã khuất.

Ai thấy cũng sợ nhưng với bà Thuận có chỗ ăn, chỗ ở không phải lang thang vô định là đã tốt lắm rồi. "Nhất lý nhì lỳ, thứ ba liều mạng. Ngày người ta thương cho ăn cơm, đêm tôi lại ra nằm đây. Có ai dám ôm mộ ngủ như tôi đâu. Người chết cũng như người sống, tối ngủ mình cũng phải vái lạy xin phép họ. Giờ sa cơ lỡ vận nên ăn nhờ ở đậu cả chỗ của người đã khuất", bà Thuận nói.

Hồi còn trẻ do làm việc cực khổ, về già sức khỏe của bà Thuận như ngọn cây trước gió. Đôi chân phiêu bạt khắp đó đây giờ run rẩy không đi nổi. Nhiều lần bà nghĩ đến việc đi bán vé số hay làm công việc gì đó nhưng sức khỏe không đảm bảo.

Trong lần đi quay video về các trường hợp khó khăn, một mạnh thường quân đã bắt gặp hoàn cảnh "lạ lùng" của cụ Thuận. Thấy cụ bà tóc bạc phơ sống quanh quẩn bên ngôi mộ, anh đến hỏi thăm thì biết được tất cả câu chuyện.

Khi mạnh thường quân ngỏ ý giúp thuê cho cụ căn phòng trọ thì cụ Thuận trầm ngâm tiết lộ mong ước duy nhất của mình là có nơi nương tựa tuổi già, không phải chịu cảnh màn trời chiếu đất như hiện tại.

Cụ bà che bạt ngủ cạnh ngôi mộ, tối đến vái lạy xin phép người đã khuất - Ảnh 2.

Cụ Thuận được mạnh thường quân đưa đến mái ấm ở Vĩnh Long

Sau khi suy tính, mạnh thường quân đã giúp bà đến cư trú tại mái ấm ở Vĩnh Long. Nơi đây là căn nhà được đôi vợ chồng tốt bụng kêu gọi xây dựng để cưu mang những hoàn cảnh neo đơn, bệnh tật cùng khổ trong xã hội. Ở đây, bà Thuận được bố trí chỗ ở, lo ăn uống hàng ngày.

khi bước vào căn nhà chung này, bà cụ rất thích chỗ ở mới này. Như vậy sau thời gian lang thang ngoài đường chịu cảnh sương gió thì nay bà cụ đã có được chỗ để yên thân, không còn cảnh mưa gió lạnh lẽo.

Theo Pháp luật & Bạn đọc


Comments powered by CComment

Tin nổi bật

Tin xem nhiều

Tin liên quan

Bài viết Khác

Trang Thông Tấn Xã Việt Nam là cơ quan XÃ HỘI DÂN LUẬN chính thức của CỘNG ĐỒNG NGƯỜI VIỆT nhằm cung cấp thông tin nhanh chính xác.

Quý vị cần liên hệ về quảng cáo và góp ý với chúng tôi, xin gửi email tới This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.